Chối từ những đêm khuya...
vùi vào giấc ngủ...
Lướt qua những cơn mộng dữ...
từ chối bóng đêm...
Những buổi sáng không tên...
Lang thang vật vờ ngõ hẻm
Nào, dòng kênh đen nhẻm...
Nào bờ gạch vỡ toang...
Hẻm Sài Gòn
hẻm nhỏ không tên...
Trong cơn điên vẫn mở tròn, to mắt
Trong cơn điên vẫn còn co thắt
những nao lòng
trước bờ gạch rêu phong...
Có thua gì Hà Nội mùa đông
Hẻm Sài Gòn
sâu
giữa ồn ào
hun hút..
14.10.2006
© Sống & đi
No comments:
Post a Comment