Total Pageviews

Translate

Sunday, 31 December 2006

Love poems for dying Children

Những đứa trẻ không bao giờ hát sao?
Alas. Chúng chỉ có thể hát những bài ca về sự đau buồn và tưởng nhớ.
Những đứa trẻ không bao giờ nhảy múa sao?
Alas. Chúng không còn nhảy múa nữa rồi.
Những đứa trẻ không bao giờ cười sao?
Alas. Không ai nghe thấy tiếng cười của chúng nữa.
Những đứa trẻ không bao giờ cười sao?
Alas. Những ngày đùa vui của chúng đã chấm dứt từ lâu.

Những đứa trẻ không bao giờ ngủ sao?
Alas. Chúng không thể ngủ, mà chỉ có thể mơ.
Những đứa trẻ không bao giờ khóc sao?
Alas. Chúng hối hận và mãi mãi khóc những giọt nước mắt buồn bã...

Những đứa trẻ không bao giờ yêu thương sao?
Alas. Chúng không thể yêu thương được nữa.

Bà có yêu những đứa trẻ không?
Ta yêu tất cả những đứa con của ta, tuy rằng, một số đứa không thể yêu ta.

Bà có yêu tôi không?
Ta sẽ yêu con mãi mãi. Bây giờ, con hãy ngủ đi, và chúng ta sẽ cùng nhau bước vào kí ức vô tận này.

.....

Tất cả chỉ trong chốc lát.

... do they ever sings...

( Album Autumn tears -
The Garden of Crystalline Dreams )

( Dịch : KC. Nguyen )

No comments:

Post a Comment