Tôi mở mắt ra. Ánh sáng đầu tiên của bình minh lọt qua bức rèm cửa. Không ý nghĩ nào, tôi cảm thấy, tôi biết, rằng có vô vàn ánh sáng hơn chúng ta nhận ra. Ánh sáng mềm mại đó lọt qua tấm rèm chính là bản thân tình yêu. Nước mắt trào ra trong mắt tôi. Tôi trở dậy và bước quanh phòng. Tôi nhận ra căn phòng, vậy mà tôi biết rằng tôi chưa bao giờ thực sự thấy nó trước đây. Mọi thứ đều tươi mát và tinh khôi, dường như nó mới đi vào sự tồn tại. Tôi nhặt lấy mấy thứ, chiếc bút chì, cái chai rỗng, lấy làm ngạc nhiên về cái đẹp và sự sống động của tất cả mọi thứ.
Nhưng ngay cả những kinh nghiệm đẹp đẽ nhất cũng tới rồi đi. Có lẽ còn cơ bản hơn bất kì kinh nghiệm nào là dòng chảy ngầm của an bình chưa bao giờ rời bỏ tôi kể từ đó. Đôi khi điều đó rất mạnh, gần như có thể cảm thấy được, và người khác cũng có thể cảm thấy nó nữa. Vào lúc khác, nó ở đâu đó trong nền tảng, giống như một giai điệu xa xăm.
Với tình yêu và sự cảm kích, tôi muốn cám ơn những người hiếm có về lòng dũng cảm của họ, sự sẵn lòng nhận lấy thay đổi bên trong, những câu hỏi thách thức của họ, và sự sẵn sàng lắng nghe của họ. Cuốn sách này sẽ không đi vào sự tồn tại nếu thiếu họ. Họ thuộc vào điều vốn là thiểu số nhỏ những người tiên phong nhưng may mắn đang phát triển: những người đang đạt tới điểm họ trở nên có khả năng bứt phá ra khỏi hình mẫu tâm trí tập thể cố hữu đã giữ nhân loại trong tù túng để đau khổ vĩnh viễn.
Cả Thượng đế lẫn Hiện hữu lẫn bất kì từ nào cũng đều không thể định nghĩa hay giải thích được thực tại không tả được nằm sau từ này, cho nên câu hỏi quan trọng duy nhất là liệu từ là sự giúp đỡ hay điều cản trở trong việc làm cho bạn có khả năng kinh nghiệm Cái đó hướng theo điều nó trỏ tới. Nó có trỏ ra ngoài bản thân nó tới thực tại siêu việt kia không, hay nó tự thêm bản thân nó một cách dễ dàng để trở thành không hơn một ý tưởng trong đầu bạn mà bạn tin vào, một thần tượng tinh thần?
Từ Hiện hữu không giải thích điều gì cả, mà từ Thượng đế cũng vậy. Tuy nhiên, Hiện hữu có ưu thế là nó là một khái niệm mở. Nó không thu cái vô hạn vô hình thành thực thể hữu hạn. Không thể nào hình thành ra hình ảnh tâm trí về nó được. Không ai có thể tuyên bố sở hữu riêng về Hiện hữu. Nó là chính bản chất của
bạn, và nó là trực tiếp truy nhập tới được đối với bạn như việc cảm thấy sự hiện diện riêng của mình, việc nhận ra tôi đây trước khi tôi là cái này hay tôi là cái nọ. Cho nên chỉ là một bước nhỏ đi từ thuật ngữ Hiện hữu để kinh nghiệm Hiện hữu.
Nhà triết học Descartes đã tin rằng ông ấy đã tìm ra chân lí nền tảng nhất khi ông ấy đưa ra phát biểu nổi tiếng của mình: "Tôi suy nghĩ, do đó tôi hiện hữu." Trong thực tế ông ấy đã cho cách diễn đạt cho sai lầm cơ bản nhất: đánh đồng suy nghĩ với Hiện hữu và đồng nhất với việc suy nghĩ. Người suy nghĩ bó buộc này, điều có nghĩa là gần hết mọi người, sống trong trạng thái của sự tách biệt rõ ràng, trong một thế giới phức tạp điên khùng của các vấn đề và xung khắc liên tục, một thế giới phản ánh sự phân mảnh ngày càng tăng của tâm trí.
Suy nghĩ đã trở thành bệnh tật. Bệnh tật xảy ra khi mọi sự mất cân bằng. Chẳng hạn, chẳng có gì sai với việc phân chia tế bào và nhân chúng lên trong thân thể, nhưng khi tiến trình này tiếp tục bất kể tới toàn bộ tổ chức, thì các tế bào nảy nở và chúng ta bị bệnh.
Lưu ý: Tâm trí là công cụ tuyệt vời nếu được dùng đúng. Tuy nhiên bị dùng sai nó trở thành rất phá hoại. Nói chính xác hơn, không phải tới mức là các bạn dùng tâm trí mình một cách sai sót đâu - các bạn thường không dùng nó chút nào. Nó dùng các bạn đấy. Đây là bệnh. Các bạn tin rằng mình là tâm trí. Điều này là lừa dối. Công cụ này đã cai quản các bạn.
Việc bắt đầu của tự do là việc nhận ra rằng bạn không phải là thực thể sở hữu - người suy nghĩ. Việc biết điều này làm cho bạn quan sát thực thể này, Khoảnh khắc bạn bắt đầu quan sát người suy nghĩ, mức tâm thức cao hơn trở nên được kích hoạt. Rồi bạn bắt đầu nhận ra rằng có thực tại bao la của thông minh đằng sau suy nghĩ, rằng ý nghĩ chỉ là một khía cạnh tí xíu của thông minh đó. Bạn cũng nhận ra rằng tất cả mọi thứ thực sự là vấn đề - cái đẹp, tình yêu, sự sáng tạo, niềm vui, an bình bên trong - đều nảy sinh từ bên ngoài tâm trí. Các bạn bắt đầu thức tỉnh.
No comments:
Post a Comment