Total Pageviews

Translate

Sunday, 17 March 2013

Sự mầu nhiệm xảy ra từ sâu thẳm vô hình.

Sự bồn chồn bất an này  không đến từ bên ngoài; không phải sự tò mò của tình yêu, sự tha hương, cảnh vật lạ, nhận thức mới, mà là một khao khát kiến thức, đánh thức những khát vọng không thể dập tắt và làm nguôi ngoai.
Cây gậy thần bí này đụng chạm tới con người từ bên trong. Sự mầu nhiệm xảy ra từ sâu thẳm vô hình.

Một từ ngữ ngu xuẩn. Một sự ngu xuẩn khi đánh đồng việc xuất hiện của Thượng Đế, sự khủng hoảng của con người khi bị xua đuổi ra khỏi Vườn Địa đàng đồng nghĩ với sự phát triển của các tế bào. Không gì nhục mạ số phận con người bằng từ ngữ nhân tạo này.
Tất cả chúng ta đều phải trải qua thời kỳ thanh xuân bơ vơ này, khi run rẩy và khủng khiếp, chúng ta nhìn chiếc đinh ba lôi từ trong chúng ta ra những con quái vật kinh khủng.
Giọng chúng ta trở nên khẽ khàng, lắp bắp, ta chui vào một xó, thức trắng đêm, hoặc nếu có ngủ, trong giấc mộng những con quái vật lần lượt thoát ra từ sự huyền bí sâu xa, những bóng dáng tuyệt vời, rùng rợn, các khuôn mặt, các cơ thể, các cảm xúc, các hình ảnh và các dục vọng, con người không làm gì khác ngoài việc rên rỉ chui vào chính bản thân mình và run lẩy bẩy bởi nỗi hồi hộp tê liệt.
(tr.92-93-94)

Chủ nghĩa mông muội (primitizmus) mà đám đông hiện đại đang sống trong đó, với sự lạc hậu tụt lại sẽ chẳng mấy chốc ngang bằng người Papua và neger (da đen), và không thể sống ở chỗ khác ngoài vật chất.
Thứ-người phân-của rác rưởi bị đứt đoạn và vun lại chỉ cảm thấy dễ chịu trong đống rác tách ra khỏi vũ trụ. Từ điều này có thể hiểu tại sao người Pháp gọi những kẻ đê tiện tụ họp là canaille, còn chúng ta gọi chúng là lũ cặn bã.
(tr.33)
Con người mông muội trong bóng tối vô thức tập thể sống trong sự bỏ bùa của evestrum. Và ở đây thể hiện hoàn toàn sự tuyệt vọng của ý nghĩa của chù nghĩa duy vật. linh hồn có mặt ở nơi nó yêu, chứ không phải ở nơi nó sống (câu nói nổi tiếng của thánh St. Augustino: anima est ubi amat non ubi animat) nếu con người nhìn vào vật chất, đặt linh hồn vào vật chất, sẽ sinh ra evestrum và nuôi nó trong bản thân mình, những biểu hiện thô bạo và keo bẩn, như những con mắt độc ác nhìn trừng trừng vào họ, làm tê liệt họ bằng những mãnh lực ma quỷ và săn đuổi họ, tóm lấy họ và bóp cổ.
Ý nghĩa của chủ nghĩa duy vật là làm cho những quyền lực đen tối ẩn trong vật chất tóm lấy con người, khóa họ lại và đẩy họ chìm xuống thế giời vật chất: thế giới vật chất hay chính là cái hố rác không bản thể, nơi rác rưởi rơi rụng từ thiên nhiên tích lũy lại và quay cuồng, với những giọng cười nhăn nhở không ngừng của quỷ sứ.
Bởi vậy, đặc điểm nhận biết của đám đông mông muội bên cạnh chủ nghĩa sùng bái còn cả sự cuồng nhiệt có tính chất ma quỷ nữa. Kẻ mông muội là cheotisches Unwesen - một thực thể hỗn loạn thảm hại đã từ giã danh giá con người để trở thành loại người biến thành vật chất.
(tr.37)

Nỗi nguy hiểm lớn nhất đe dọa một dân tộc, không phải là nó chìm xuống hàng ngũ nô lệ, và phải hầu hạ một dân tộc khác mạnh hơn, đông hơn và hung tợn hơn. Những dân tộc nô lệ có thể vĩ đại, trái ngược với sự nghèo khổ, với công việc làm lụng vất vả và bị sỉ nhục, họ vẫn có thể sống một số phận cao cả. 
Nỗi nguy hiểm lớn nhất đe dọa một dân tộc là họ biến thành những kẻ mông muội, tự mình vứt đi cách tư duy có ý thức, cùng với những nhà tư tưởng có ý thức, chìm xuống biển vô thức.
(tr.38)

"Danh giá lớn nhất một dân tộc đạt được không phải là nền văn hóa, không phải biến thành một cái gì mang tính chất tinh thần. Tinh thần không phải là bản thể tạo dựng ra thế giới vô tận mà chính là phạm vi biểu hiện của các sức mạnh, các quyền lực và các thần linh, như thiên nhiên và linh hồn.

Tinh thần chỉ tích cực nếu có một sức mạnh cao cả, một thế lực hoặc thần linh nhập vào, còn nếu không, nó trống rỗng, tiêu cực, bất lực và vô dụng. Nhưng khi tích cực nó cũng có thể ma quỷ, tàn bạo, tiêu cực, hoặc có thể quý phái, trong sạch, nghiêm chỉnh, phê phán -có thể xuất chúng, sáng ngời và cao cả. Cho rằng bản thân tinh thần là một bản thể trừu tượng tồn tại, chỉ có các nhà bác học tinh thần tin như vậy, tốt nhất một lần và mãi mãi nên loại khái niệm này ra khỏi mọi cuộc chơi.

Tinh thần bản thân nó tiêu cực: các nhà tư tưởng Thiên Chúa giáo đều nói mọi tinh thần không điều chỉnh và dâng hiến đều quỷ sứ. Một dân tộc có thể có văn hóa và có tinh thần, nhưng vẫn độc ác, vô dụng, đáng sợ và nhục nhã.
Danh giá lớn nhất của một dân tộc có thể đạt được là sống một đời sống thiêng liêng. Dân tộc lớn không phải là dân tộc văn hóa. Có những dân tộc lớn không phải là dân tộc văn hóa. Có những dân tộc lớn không tạo dựng nền văn hóa, và có thể sẽ không tạo dựng. Giá trị của con người không thể chỉ phụ thuộc vào việc dựng lên những đồ vật gì nhìn thấy được, không thể. 
Giá trị của con người có được từ sự trong sạch của số phận và từ sự tiếp xúc với các sức mạnh cao cả vũ trụ. Giá trị của dân tộc không thể phụ thuộc từ việc dùng công cụ như thế nào để làm nhẹ gánh và tô điểm cho sinh tồn. Danh giá của dân tộc phụ thuộc vào bản chất thiêng liêng của sự tồn tại của nó." 
(tr.39)


No comments:

Post a Comment